Yêu Nghề bảo vệ_ Bảo vệ Ngày & Đêm
Mới ngày nào vào Ngày & Đêm, tôi không nghĩ rằng mình có thể gắn bó với nghề bảo vệ. Nhưng ngoảnh lại thì cũng gần 1 năm kể từ ngày tôi bước chân vào mái nhà chung NDS. Tôi không dễ dàng bỏ cuộc dù công việc có khó thế nào đi chăng nữa. Nhưng nghề nó sẽ chọn mình, mình không thể tự chon nghề. Thỉnh thoảng tôi có những quyết định hơi táo bạo hay là đổi công việc, đi xa hơn…Nhưng từ khi gặp bác và trò chuyện cùng bác, tôi đã yêu cái nghề này hơn. Cái nghề mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới trước kia, nó không liên quan gì tới những gì tôi đã học.
Để hiểu hơn về nghề Bảo vệ tôi đã tìm hiểu về bác và tìm đến tận nơi bác đang làm việc.Tôi nghe mọi người kể bác đã lớn tuổi rồi nhưng không vợ và cũng không con. Bác sống một mình với đồng lương ít ỏi, bác không hề than thở mà còn rất lạc quan và yêu đời.
Chú bảo vệ già_ Bảo vệ Ngày & Đêm
Tôi đến tận nơi làm việc của bác vào buổi trưa, căn phòng trực của bác rất nhỏ đủ một cái ghế xếp cho bác nghỉ ngơi và một bàn làm việc để bác ngồi trực. Tôi thấy hộp cơm của bác còn đang dở dang, nhưng nhìn hoài không thấy bác đâu cả. Tôi ngồi chờ và thấy từ xa có một bác mặc áo bảo vệ màu xanh bước ra ngoài với khuôn mặt hớn hở. Bác hỏi tôi” chào cô, cô đi đâu đây? Cô muốn xin việc hay muốn gặp ai”. Giọng của bác cất lên nghe rất hay các bạn ạ, giọng bác hiền từ và ấm áp lắm.Tôi trả lời bác” Dạ hôm nay con đến đây để gặp bác, con muốn được trò chuyện cùng bác để thấu hiểu hơn về nghề bảo vệ”. Bác vui lắm các bạn ạ, bác bảo cần lắm một người để nói chuyện chia sẻ, cần lắm có một bữa cơm gia đình, cần một người con để có thể gọi bác là ba. Bác nói năm nay bác đã ngoài 60, bác theo nghề này gần 20 năm nay rồi. Quê xa không còn ai nên bác không về và Tết bác cũng xin ở lại đây để trực. Bác nói nghề bảo vệ vui buồn xen lẫn nhau, giờ bác làm lâu năm nên có nhiều kinh nghiệm. Ngày xưa còn trẻ, hầu như ngày nào bác cũng bị la hết, có khi bác nghĩ về quê vẫn hơn. Nhưng sau đó bác nghĩ lại, chỉ mới có như vậy mà về quê thì hèn quá nên bác ở lại và làm làm đến tận bây giờ. Bác lại nói, công ty này không lớn lắm nhưng nó tồn tại từ khi bác bắt đầu bước vào nghề tới bây giờ, đã thay đổi nhiều chủ nhưng chỉ có bảo vệ là không thay đổi. Bác bảo ngày xưa đồng lương ít lắm, bác xài tần tiện nên cũng không quá khó khăn.
Bác cứ ngồi kể liên thuyên về cuộc đời và những khó khăn mà bác trải qua. Bác bảo khi còn trẻ, còn sức khỏe thì luôn vật lộn với cướp, trộm vặt trong công ty. Giờ lớn tuổi bọn nó nghĩ bác không còn sức nữa nên thường ăn hiếp bác, nhưng lại không ngờ bác luôn theo dõi và phát hiện ra hành vi xấu của bọn chúng. Bác bảo đã nhiều lần giao bọn chúng cho công an giải quyết rồi. Đêm trực không được phép chợp mắt, phải luôn giữ tỉnh táo để canh gác, nếu xảy ra sơ suất thì trách nhiệm của người bảo vệ vô cùng nặng nề. Ngày xưa có lần do bị lừa mà bác không biết, nên làm mất một chiếc xe của công nhân. Mấy tháng liền bác bị trừ lương và trường kỳ mì tôm. Giờ kể lại bác bảo ban đêm khi mọi người đi ngủ thì là lúc bảo vệ phải đứng canh gác, bao nhiêu nguy hiểm rình rập. Nhưng không vì đó mà bác lại từ bỏ cái nghề bảo vệ, nó như ăn vào xương máu của họ.
Tôi hỏi sao bác không làm công việc khác mà chọn nghề Bảo vệ, thì bác lại bảo” Ốc sên vác trên mình chiếc vỏ nặng nề lê từng bước về phía trước, dù gian khổ thế nào nó cũng không muốn từ bỏ bởi chiếc vỏ ấy đã dính chặt với cuộc đời nó.Mỗi người chúng ta đều là một phần của cuộc sống, và cái nghề bảo vệ cũng như vỏ ốc sên theo bác đến cuối cuộc đời”.Tôi càng hiểu ra rằng dù là bảo vệ hay công nhân dọn vệ sinh, chỉ cần bạn yêu nghề thì đó vẫn là một nghề vinh quang. Bảo vệ được ví như những chiến sĩ thời bình, luôn thầm lặng nhưng đầy ý chí kiên nhẫn và nhiệt huyết với nghề.
Thật lòng cám ơn bác đã cho tôi biết nghề bảo vệ cao quý như thế nào. Phải có những người hy sinh như bác thì nghề bảo vệ mới được trân trọng.
BẢO VỆ NGÀY ĐÊM – NGÀY ĐÊM AN TOÀN